TEKSOL - We develop industry

https://vnteksol.com


CÁI GIÁ CỦA MANAGER

Tôi mới tiếp quản công việc nên trả lời chệch choạc, sau đó thì mắt tôi như mọng đầy nước khi nghe quát: "Nếu không làm được, thì mày nghỉ luôn đi ...
tôi làm quản lí 2008

CÁI GIÁ CỦA MANAGER

Từ ngày mới ra trường, tôi luôn khao khát và ước mơ mình sẽ là một manager. Có lẽ là bởi vì những bữa cơm trưa thuở bé, tôi mê những câu chuyện bố tôi kể về quản lí đội xếp dỡ ở Cảng ra sao.

Quan niệm của bố làm quản lý phải giống như con chim đầu đàn luôn luôn mạnh mẽ dẫn đầu cả trong công việc lẫn lúc ăn chơi. Tính tôi mềm mại nên có lúc cố thử mà thành ra gượng, vì tôi đâu có được cá tính và phong cách mạnh mẽ vậy.

Rồi những năm đầu tiên đi làm, tôi được thấy các bác Nhật quản lí ra sao, nhiều nguyên tắc hay như Horenso, 5S, ... thế nhưng người quản lý thường là những người cao tuổi nhất trong phòng, đối xử khiến cấp dưới cung kính như bậc cha chú trong nhà. Phong cách này tình cảm lắm, có nhược điểm là quan hệ có nhiều khoảng cách, thứ bậc và mình có đủ tầm hay chưa nữa??

Sau này, lồng ngực tôi như mở rộng hít căng làn gió mới khi làm việc với sếp châu Âu: trong công việc là tôi và sếp, hết giờ là những người bạn. Có lần rủ nhau thăm nhà đồng nghiệp cuối tuần, tôi cười khúc khích khi ông sếp người Áo bắt chước tôi nhảy rào bị ngã xoạch, khiến ông Marcus ấy cũng phải nhăn mặt khó chịu, thế mà rồi cũng cười xoà hì hì với nhau.

Các cuốn sách thì cho tôi một số lời khuyên cũng rất hay và cơ bản như là: không đặt lợi ích cá nhân vi phạm lợi ích tập thể, làm gương, chính danh ngôn thuận, không được đối xử chèn ép bất công với ai, ...

Thế nhưng bài học thấm thía nhất với tôi lại đến từ người sếp khó tính nhất. Ông Yamamoto đầu trọc ấy phải nói là một người hét ra lửa, gọi tôi họp và hỏi một câu hóc búa:

Mày có hai máy cắt CNC, hai máy cắt 10 mỏ, 1 máy sấn - nói cho tao biết khi nào sử dụng máy nào?

Tôi mới tiếp quản công việc nên trả lời chệch choạc, sau đó thì mắt tôi như mọng đầy nước khi nghe quát: nếu không làm được, thì mày nghỉ luôn đi.

Cảm ơn ông. Lúc đó tôi trả lời vậy và bây giờ cũng thế. Thấm mà. Quản lí một bộ phận là quản lý con người, máy móc và cả hệ thống vận hành.

Cái giá của Manager ko phải là những sức ép, mà là phải nghĩ rất nhiều, nghĩ đến bạc cả tóc.

Nghĩ về những con người mình có và sẽ có, chạm đến tâm tư tình cảm của họ để sắp xếp sao cho đúng, bồi đắp khả năng họ và cả dí vào điểm yếu để họ đau điếng người mà chịu khó vươn lên thay đổi.

Nghĩ về con đường nào, hướng đi nào của tổ chức là phù hợp giữa rừng khái niệm pdca, Swot, bsc, kpi, okr, ... trong một thực tế biến động không ngừng.

Nghĩ về những quy tắc, những quy chế hành động để sao cho con người ta biết đặt tay đặt chân ra sao mà hành động cho đúng, cho ăn ý.

Nghĩ sao để bất chấp, phớt lờ cả những lời chỉ trích, định kiến, thản nhiên và thẳng thừng nói rằng I dont care what you say. Just do it!

Nên tôi giờ đây chả thiết manager gì nữa. Quản lí ai làm gì khi quản lí mình còn chưa xong. Cứ mỗi lần tiêu cực nổi lên ào ào như đàn ruồi bâu, đuổi nó đi rồi lại đàn khác, phẩy tay hết ngày cũng đã mỏi rồi mà ...

Phạm Quang Huy
Sales Manager
TEKSOL Vietnam

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây